Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

NGÀY ẤY


Tàn đêm thao thức đợi người
Để nghe một tiếng “bận rồi… ngủ đi”
Ta nhìn theo hướng người đi
Mà nghe vọng lại “ngủ đi… nghĩ gì…!”

Rù rì ngọn gió vu vi
Ngủ đi đừng đợi, bận nhiều đừng trông
Đêm đông nghe gió quá lòng
Người quên kẻ nhớ bên dòng thời gian…
...

CHẲNG DÁM NHẬN VÌ

Ngại ngần tiếng nói yêu thương
 Biết đâu thật giả để vương nỗi sầu
 Tình em là mối tình đầu
 Phải đắn đo kĩ kẽo sầu thiên thu
 Nên em chẳng dám nhận gì
 Sợ lời đùa giỡn đâu ghi khắc lòng
 Tình không không có có không
 Chỉ là ảo vọng buồn mông mênh buồn
 Sợ ngày nước mắt sẽ tuôn
 Nên em chẳng dám nhận thương đâu nào
 Sợ ngày sau nước mắt trào
 Tình người chỉ ảo buồn nao náo buồn
 Và rồi nước mắt cứ tuôn
 Một mình em phải cứ buồn buồn thay
 Một mình rơi nước mắt cay
 Một mình khóc mãi rức ray cõi lòng
 Hư không tình ảo hư không
 Nên em chẳng dám nhận lòng ai yêu

Khúc Niệm Từ




CÒN GÌ


Đêm nay suốt một đêm thôi
Ngày mai cách biệt nỗi trôi dòng đời
Lặng nghe em nói từng lời
Rơi vào tâm khảm trọn đời khó quên
Lời em là một mũi tên
Xuyên ngang lòng ngực cho quên ưu phiền
Tình anh một giấc ngủ yên
Xóa bao hoài vọng nối liền hai phương
Đành thôi lỡ nhịp tình trường
Nữa hồn khờ dại nữa thương cho mình
Anh đi cuối nẽo đường tình
Không tìm lại được nữa vần trăng rơi
Nhưng thôi tình đã thôi rồi
Em đành quay mặt  nỗi sầu thiên thu
Lời em như một cung sầu
Cung tơ lỗi nhịp mộng đầu vỡ tan
Từ nay mộng ước lỡ làng
Anh đành chấp nhận vương mang tình buồn
Dẫu cho trôi nỗi mười phương
Anh luôn chúc phúc và thương trọn đời
Chúc em luôn nét hương trời
Và luôn tươi đẹp sáng ngời tương lai
Chăm lo sức khỏe ngày ngày
Để bệnh đừng có cơ mai hoành hành
Từ nay ít gập Nguyên Thanh
Xin đừng nhắc nữa đã đành đi xa…

Nguyên Thanh

RỒI SẼ QUÊN NHANH

Sau một lời  tiết bạn tình chung
Đã gụt chết bên đường vạn dặm
giọt sầu em lăng trên má thắm
Ngặm ngùi lắng đọng phút chia ly
Tiễn biệt anh vĩnh viễn ra đi
Về Yên nghĩ mộ sâu huyệt lạnh
Những đêm về mộ hoang lắp lánh
Ánh Hồn anh hoang vắng cô liêu
Không gian buồn ảm đạm đìu hiu
Chỉ âm ĩ tiếng côn trùng than thở
Chẳng ai đến không ai còn nhớ
Mồ ai đây cỏ dại phủ đầy…

Ngọc Duy Thanh


ĐÊM CUỐI HẠ

Dường như tôi thấy quãng đời tôi
cuộc sống bấp bênh quá đổi dời
thêm kiếp bần hàn đeo đuổi mãi
tình chung đâu dễ chịu lên ngôi

Dường như tôi thấy quãng đời tôi
tuổi quá ba mươi nữa cuộc đời
lặng lội phong trần sương pha tóc
mới hay xuân rớt lại sau đồi

Bước chân rong ruổi đường xuôi ngược
mấy lượt thu về gió cuốn đi
bây giờ vẫn phải đường thiên lý
Ai biết… và ai… có hiểu gì…!

Ngọc Duy Thanh
30/7/2012




DẤU XƯA


Ta về tìm lại dấu xưa
Nơi Thu còn đọng giọt mưa năm nào
Lá khô còn rớt lao xao
Tình Thu còn nhớ ngọt nào lời xưa


@ Với ngocduythanh

Dấu xưa về lại đây rồi
Bên anh đọc sách em ngồi quay tơ
Trăng lên hiển hiện ý thơ
Bên anh học tiếp em chờ vải thêu

Khúc Niệm Từ






Không giờ rồi thôi hãy ngủ đi
Còn thao thức chi suy nghĩ gì
Tình yêu là giấc mơ ngắn ngủi
Dẫu gặp nhau thì… cũng sẽ đi
                                            
Thu đến thu đi… nắng có về
Đông còn tuyết phủ buồn lê thê
Xuân qua em hẹn… chờ xuân nữa
Đợi đến xuân sau… vẹn ước thề!

Đã quá giờ không ngủ đi thôi
Biết ai còn nhớ… hay quên rồi
Người quên hay nhớ mà mong đợi
Đêm tàn sương lạnh… tình xa ơi…!
                                                  
Ngọc Duy Thanh

0g    30/12/2011



NHỚ KHÔNG EM

Còn không em chút gì để nhớ
Hay quên rồi một thoáng vu vơ
Chỉ là thơ… và cũng chỉ là mơ
Sao mà nhớ đến cung sầu phím lặng!

NGỌC DUY THANH

XA NGÀN XA

Người ra đi biệt bóng mơ bằng bẵng
Nhớ làm gì vầng Trăng lặn phương xa
Khúc Niệm Từ cành trúc gió la đà
Đàn dĩ vãng Thu qua không trở lại

KHÚC NIỆM TỪ

NẾU PHẢI XA

Ta trót trao chút tình thơ dại
Để vươn mang một khối u sầu
Giờ tìm đâu… bóng trúc còn đâu
Trăng đã lặng Thu tàn trong xa vắng

Đàn ngày xưa gìơ chỉ là dĩ vãng
Thu qua đi không trở lại bao giờ
Nếu có buồn ta than thở cùng thơ
Thơ trọn vẹn là hồng nhan tri kỷ

Đành sao em xa dần kỷ niệm
Ngày tháng trôi người cũ không còn
Ta biết rồi em gót ngọc lầu son
Ta tay trắng thì làm sao mong đợi

NGỌC DUY THANH


NGUYỆT CẦM NGUYÊN THANH

Trăng đêm nay tròn lắm
Em đàn cho anh nghe
Khúc nhạc tình muôn thuở
Quê hương sáng đường về

Anh có nghe không anh
Tiếng trúc ngàn năm xanh
Nhà họ Tre lịch sử
Đuổi giặc và nước giữ

Anh có nghe tiếng đàn
Thiên nhiên đẹp mơ màng
Có Trăng và muôn sao
Lấp lánh như gọi chào

Đàn dưới trời thiên thanh
Cảnh vật yên trong lành
Vẳng lòng xa gợi nhớ
Tình quê vọng ngàn năm

Xuân này em về thăm
Quê hương đẹp như tranh
Ấm êm về mọi ngả
Cho tình ngát hương hoa

Tên Anh Nguyễn Nguyên Thanh
Em tô vẽ nhạc tranh
Khúc hát lòng Đất Việt
Luôn sáng trong mạnh lành

Tên Anh Nguyễn Nguyên Thanh ...
Em thay mực màu xanh
Để vẽ thêm hy vọng
Tình Quê Hương em dành

Bức tranh NGUYỆT CẦM NGUYÊN THANH !

Khúc Niệm Từ
@ Anh Thanh ơi ! Em sáng tác bài thơ NGUYỆT CẦM NGUYÊN THANH để tặng anh Thanh đấy ! Để không thôi, anh cứ nói là em bỏ mặt anh, anh rất buồn, không thiết tha gì hoạ thơ nữa và không muốn vào diễn đàn. Em không phải thế đâu, em quan tâm đến tất cả các cô chú, bác , anh chị, bạn bè mà. Hi hi hi... Vậy anh Thanh hãy vui thơ đi nhé ! Sáng tác nhiều thật nhiều để mọi người và em được thưởng thức đấy !


< Sửa đổi bởi: khucniemtu -- 22.12.2010 18:21:30 >

_____________________________
@ Ai Nguyên Thanh cũng được.
Một thành 2,
2 thành một - cũng hổng sao,
chỉ là chốn ảo - mắc mớ chi nào !
Ai mặc kệ ai !
Thơ vẫn dài,
mơ dẫn dài,
vần vẫn sai.
Hoa kết trái.
cành vươn chồi
lan khắp trời.
Bốn mùa thơ cứ rơi.
Chốn ảo,
thơ đầy vơi !
Đầy vơi !
Đầy vơi !
hì hì


Khúc Niệm Từ




@Cảm tác bức tranh NGUYỆT CẦM NGUYÊN THANH của Khúc Niệm Từ!

TIẾNG ĐÀN BẤT TỬ

Anh đang nghe em đàn
Âm vang từ ngàn xa
Cung điệu trầm thiết tha
Rót vào lòng người xa
Thanh như trăng mười sáu

Anh lắng nghe em đàn
Đàn thanh như trong tranh
Nhạc em như mây lành
Ngập trời xanh trời xanh
Vẳng lòng người xa xứ

Đàn em là bất tử
Tranh em là tuyệt vời
Cho hồn anh chơi vơi
Như hoa nở muôn nơi
Hương hoa Khúc Nhiệm Từ!

Tranh NGUYỆT CẦM NGUYÊN THANH
Của nữ thi Khúc Niệm
Có Nguyên Thanh trong tranh
Là bức tranh tuyệt hảo
Anh giữ mãi ngàn sau

Anh đã nghe tiếng đàn
Từ bờ kia Đại dương
Biển đột nhiên phẳng lặng
Để đàn em vẳng tiếng
Chở tình về quê hương!

Nguyên Thanh

@Cảm ơn Khúc Niệm Từ! đã dành cho Nguyễn Nguyên Thanh một tuyệt phẫm!


$$$ Với anh Nguyên :

KHÔNG CÒN NGHE TIẾNG EM ĐÀN

Không còn nghe tiếng em đàn
Thì thôi thôi nhé trăng vàng vẫn soi
Lời em chẳng hát nửa vời
Thì thôi thôi nhé để người khác say
Mưa về ướt nặng lòng ai
Mi em vẫn mãi dõi hoài xa xăm
Chiều Đông giá rét lặng căm
Mà Xuân trờ đến lâm thâm mưa buồn
Hoà cùng sương trắng mờ buông
Ảo hình xa thẵm ngỏ đường chắn ngang
Hôm qua còn chiếc lá tàn
Sau đêm giông tuyết lá vàng rụng rơi
Giờ đây chỉ còn cành trơ
Rừng sầu vẳng tiếng vu vơ gió buồn

Khúc Niệm Từ

ĐÀN XƯA XA XĂM

Đàn xưa vẳng tiếng xa xăm
Nay không còn nữa bổng trầm nhạc thơ
Ngủ đi trăng mộng ru bờ
Tình mơ vào giấc mộng hờ xưa qua
Đàn xưa vỡ vụn nhạt nhoà
Sương khuya rớt động triền hoa im lìm
Tứ bề không tiếng niềm riêng
Mây sầu lam tím lan miền hư vô

Khúc Niệm Từ
@ Hi hi hi...em đáp lễ rồi đấy anh Nguyên ời ới ơi !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét