Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

VỌNG BUỒN SƯƠNG ĐÊM


VỌNG BUN ĐÊM SƯƠNG

Mơ màng nguyệt khuất cõi trời sâu
Phủ trắng mờ sương bạc võng lầu
Lạc lõng bao chiều mây kiếm mỏi
Mơ hồ vạn nỗi gió tìm đâu
Hồn rơi mng sóng chìm chân nhn
Phách lạc cung đàn vãn bn Ngâu
Vẳng tiếng tơ bun trăng cũng nghn
Đìu hiu nhuộm tím cả cung su


Nguyên Thanh
27/12/2014

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

VỌNG BUỒN ĐÊM SƯƠNG




VỌNG BUỒN ĐÊM SƯƠNG


Bao đêm sương lạnh mãi chìm sâu
Hoang vắng đùn quanh phủ nhịp cầu
Hoa Tuyết đượm buồn che mắt biết
Điệu đàn rơi nhịp mấy canh thâu
Hồn rơi mấy nỗi tìm đâu thấy
Nắng tắt bên đồi biệt vó câu
Vọng tiếng tơ buồn trăng cũng nghẹn
Uống say hết cả mấy cung sầu

Nguyên Thanh
27/12/2014

NGHÌN TRÙNG XA XĂM




NGHÌN TRÙNG XA XĂM


Nghe tiếng vọng xa về rất khẻ
Giữa trùng dương gió bạt mây ngàn
Như gọi vào tiềm thức thu sang
Nghe rưng rức điệu buồn lẻ bạn


Những ngày qua ta quên gió nắng
Quên hẳn mình kiếp gió đưa trăng
Đã chìm sâu như giấc vĩnh hằng
Nên đành để trăng buồn lẳng lặng


Ta sẽ về qua vùng tuyết trắng
Cho tình ru lại mộng màu trăng
Gió ơi bao nỗi Mây chìm ẩn
Khắc khoải cung buồn mãi vọng sang!


Nguyên Thanh
27/12/2014

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

NHỚ


NHỚ

Chiều nay thấy nhớ em nhiều
Làm sao gặp được hỡi người tôi yêu
Tình xa cách trở muôn chiều
Bao nhiêu tình nhớ bấy nhiêu tình buồn

NGUYÊN THANH
5/12/2014



KHOẢNG LẶNG IM LÌM

Người ở nơi nào đến tận đâu ?
Có nghe trong gió tiếng thơ sầu
Bao ngày lặng lẽ đường quan tái
Khắc khoải cung đàn nhịp lạc nhau

Trông mãi trời xa lớp bụi hồng
Trăng vàng khuất bóng dỗi mùa đông
Ngõ sầu muôn nỗi vần thơ tím
Tuyết phủ đường xưa buốt cõi lòng

Trễ tràng nắng tắt phía đồi non
Bóng xế lam chiều mờ lối mòn
Vắn lặng vần thơ - hồn trăng nghẹn
Hoàng hôn xuống thấp rủ cành xoan

(Mưa phùn lất phất lạnh chân son)

KHÚC NIỆM TỪ
14.12.2014

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

THU QUA




THU QUA


Thu đã hết hình như Thu đã chết
Chiếc lá vàng lạc gió giữa cô đơn
Còn chập chờn cho lá úa nhiều hơn
Vèo một thoáng rơi mau và tắt lịm

Mùa thu ơi mây ngỡ ngàng giăng tím
Tình thu xưa mưa chiều ấy mất rồi
Cuộc tình nào còn thao thức đơn côi
Để rồi buồn luôn tìm đến... tơi bời

Thời gian ơi năm năm nào ái thấu
Nhiều đêm khuya âm thầm gôm lá sầu
Ai nào ngờ mùa thu đã qua mau
Cho tình này vì đâu mãi chìm sâu

Chiều nay đây cõi vô hồn như đá
Hồn trôi bay trên ngọn sóng biển già
Ôi mơ màng nghe gió hú phong ba
Nghe sóng cuồn cuộn dâng trong hồn ta


Nguyên Thanh
26/11/2014


Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

LẶNG LẼ THU BUỒN


LẶNG LẺ THU BUỒN

Thời gian trôi nhanh quá
Lặng lẻ và vô tình
Bỏ sau lưng tất cả
Giọt buồn xưa long lanh
Trời vào thu trong xanh
Nắng soi hồn nguyệt thủy
Lời người muốn quên đi
Nghe khô cằn sỏi đá
Ta đi trong nắng hạ
Mỗi bước đi càng xa
Tương lai là xa lạ
Phía sau biết nhạt nhòa ?
Tình đời hoài mong đợi
Ước mơ còn rong chơi
Rồi chơi vơi một tối
Sáng nay đã xa rồi
Gió vô tình thổi lạnh
Dáng người xưa trong tranh
Nhớ ai hồn thơ chạnh
Mong em vui - an lành
Bốn năm sao ngắn ngủi
Bốn năm bao buồn vui
Tình quay đi tức tửi
Thôi cũng đành buông xuôi
Ta nghe lòng sóng dậy
Biết xa rồi từ đây
Hãy xem là kỷ niệm
Là hành trang kiếp này
Mai về trong trời muộn
Mai về khi hoàng hôn
Vết xe bon dốc nhớ
Hạ qua... thu hững hờ
Nắng hờn vai áo mỏng
Mưa đọng dấu rêu phong
Gió sầu trăng ngã bóng
Vẫn giấu kín trong lòng
Từ đây và trăm năm
Hồn ta chìm xa xăm
Ai về ngang lối cũ
Hạ trôi qua âm thầm !

Nguyên Thanh

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

ƯỚC AO





ƯỚC AO

Người ở lầu son ta cuối non
Trăng khuya còn rọi lối thu mòn
Đêm nay gió lạnh lùa man mát
Chạnh lòng nghe đọng giọt sương son

Người bên nhung lụa trong điện ngọc
Ta người thổi sáo ở đầu sông
Tiếng ngân trầm bỏng như say mộng
Mong dòng sáo lọng quyện vào trong

Người ơi sương đã rơi thắm áo
Dần khuya trăng đã lặn sau rào
Bao giờ người ngọc bên cửa sổ
Để hồn ta thỏa mộng ước ao


Nguyên Thanh
19/11/2014

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

CHẠNH NỖI CHỜ MONG



CHẠNH NỖI CHỜ MONG

Trời cuối thu mây còn giăng màn tím
Trăng mơ buồn ẩn khuất vòm trời đêm
Tiếng thu rơi lác đác vọng  bên thềm
Mưa thu đọng giọt mềm bên hiên lạnh

Một vì sao mơ hồ phương trời rộng
Bóng nhạn chiều trôi mãi về bên sông
Gió buốt lòng chạnh nỗi nhớ chờ mong
Nắng rám lại tơ vàng vương mong mỏi

Bước đăng trình dặm đường ngày rong ruổi
Trễ tràng đêm le lói nến tà dương
Đôi vai quằng lem luốt bụi mưa chen
Ta khêu mãi nến sầu mong đợi

Nguyên Thanh
11/11/2014

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

TIẾNG MƯA ĐÊM









TIẾNG MƯA ĐÊM

Anh thao thức từng đêm
Tự hỏi vì sao
vẫn hoài chông chênh phía trước
đời thênh thang
đường vẫn hẹp lối về
đêm chạnh nhớ... hồn sâu lắng lê thê
Em như thật gần... nhưng xa với vợi
Anh mong đợi !
chỉ thấy mây trời gió lạnh lùa sang
phút chốc nghe ngỡ ngàng xa vắng
ai xui chi khoảnh khắc
để con tim thôi thúc thành lời
để bây giờ còn cách trở đôi nơi
Tuyết nơi em rơi rơi
              anh ở đây nắng hong bụi cát
bóng em như mờ nhạt
trong làn sương mỏng phía trời xa
cuộc đời luôn tất bật
khi nhận ra nhau thì... chắc ngỡ ngàng!
Mai em về nhớ thuở ấy mùa sang
Gạt nước xua mưa nhớ về dĩ vãng
Mai em về nếu ngang qua xóm vắng

Phút niệm buồn cho một thuở tình chung

Nguyên Thanh
15/11/2014

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA



GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA

Hơi sương xuống thấp trắng cành dôi
Gió thổi lùa qua lạnh nhánh cồi
Cánh lá vàng rơi buồn dáng nguyệt
Nhành hoa tím rũ dỗi gốc cồi
Mưa phùn lất phất bên trời lẻ
Biển biếc lặng lờ cạnh bờ côi
Tháng đợi bao Thu mong gặp gỡ
Năm chờ mấy Hạ mộng tròn đôi

NGUYÊN THANH
11/11/2014



GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA

Trời cuối thu mây còn giăng tím
Trăng buồn buồn ẩn khuất trong đêm
Tiếng thu còn vọng bên rèm
Mưa thu còn đọng giọt mềm bên hiên

Một vầng trăng mờ trong trời rộng
Mây vẫn trôi về mãi bên sông
Gió đông thổi lạnh về đồng
Ta đi trong bóng hoàng hôn giữa đời

Nguyên Thanh

11/11/2014

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

NGƯỢC HƯỚNG


Gặp gỡ nhau chi để tủi hờn
Để thương để giận để bâng khuâng
Để nghe tim vỡ trong tiềm thức
Để nhớ chuyện xưa rồi dõi hờn

Hãy nói nữa đi rồi quay đi
Hai phương lạc hướng ước mơ gì
Lời thương ngày ấy xin trao lại
Bận lòng chi nữa buồn làm chi

Em là nắng sớm là hương tuyết
Là hoa nguyên sắc màu trinh nguyên
Tương lai em đó còn nguyên đó
Là cả vườn xuân của thảo nguyên

Anh vẫn miền xuôi một kiếp người
Là mây phiêu lãng giữa trùng khơi
Không quên không nhớ không hờn hận
Ngày tháng dần trôi về cuối trời

Chiều nay màu nắng sang đầu hạ
Ta còn xuôi ngược hướng xa xa
Nhặt nắng hạ về hong hoa tuyết
Để tìm trong mộng bóng kiêu sa


Nguyên Thanh

MẤY MÙA THU QUA


MẤY MÙA THU QUA


Có bao giờ trăng xuống rừng thu
Nghe gió kể mấy mùa mưa trước
Có bao giờ trăng kia hiểu được
Lời nguyện cầu tôi trong đêm thu

Dẫu biết rằng không có mưa ngâu
Tôi vẫn nguyện trăng về tháng bảy
Đêm vào mơ hồn không ái ngại
Và chiều về không gió heo may

Tôi đứng nhìn biển lặng chiều nay
Gió và nắng biển lay gờn gợn
Trước không gian bao la rộng lớn
Bỗng chợt niềm mơ ấy xa hơn

Tôi trở về thực tại mưa trơn
Thu ảm đạm mây chiều tháng chín
Trăng mờ trôi buồn không ló dạng
Chiếc lá vàng rơi khẽ ngỡ ngàng...

Nguyên Thanh

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

BUỒN


LẶNG LẺ THU SẦU

Thời gian trôi nhanh quá
Lặng lẻ và vô tình
Bỏ sau lưng tất cả
Giọt buồn xưa long lanh

Trời vào thu trong xanh
Sao tôi buồn thế nhỉ
Một lời để từ ly
Nghe khô cằn sỏi đá

Tôi đi trong nắng hạ
Mỗi bước đi càng xa
Tương lai là xa lạ
Phía sau biết nhạt nhòa ?

Tình đời hoài mong đợi
Ước mơ còn rong chơi
Rồi chơi vơi một tối
Sáng nay đã xa rồi

Gió vô tình thổi lạnh
Dáng người xưa trong tranh
Nhớ ai hồn thơ chạnh
Mong em vui - an lành

Bốn năm sao ngắn ngủi
Bốn năm bao buồn vui
Tình quay đi tức tửi
Thôi cũng đành buông xuôi

Lúc nghe lòng sóng dậy
Biết xa rồi từ đây
Hãy xem là kỷ niệm
Là hành trang kiếp này

Mai về trong trời muộn
Mai về khi hoàng hôn
Vết xe bon dốc nhớ
Hạ qua... thu hững hờ

Nắng hờn vai áo mỏng
Mưa đọng dấu rêu phong
Gió sầu trăng ngã bóng
Vẫn giấu kín trong lòng

Từ đây và trăm năm
Hồn tôi chìm xa xăm
Ai về ngang lối cũ
Hạ trôi qua âm thầm !

Nguyên Thanh

25/8/2014

NGỠ NGÀNG

Ai thương bóng nắng xa xôi
Năm năm tháng tháng bên đời đơn sơ
Một lần gặp để ước mơ
Hằng đêm trông ngóng tôn thờ tình ai
Ngày mai ai biết ngày mai
Ngày mai ai biết ...tình ai có còn?!
Em là con gái lầu son
Dáng hoa xuân chín chim non xổ lòng
Trăng cũng thẹn, nhạn cũng mong
Bướm, ong rũ cánh nghe lòng tương tư
Du phong tuấn mã trầm tư
Em như hoa tuyết hư hư chẳng màng
Còn ta như nắng chiều hoang
Mà vươn hoa tuyết ngỡ ngàng hôm qua
Đường xa vì đoạn đường xa
Giận vai gió nắng, hôm qua ướt đầm
Thế mà lại mãi hoài mong
Để mong để đợi cho lòng ngẩn ngơ
Ủ lòng gửi mộng vào thơ
Bây giờ thơ đã bơ vơ ngỏ về
Mai thôi hẹn - đường chiều quê
Mưa bay gió cát lối về hắc hiu
Cho nhiều nhưng nhận bao nhiêu
Nên người ta phụ bao nhiêu là buồn !

Nguyên Thanh

25/8/2014

HỜN LÀM CHI

Giận mà chi, buồn mà chi
người đi lặng lẽ...!
bởi khúc sông ngân
đã vắng bóng cầu mây
Hờn làm gì
người biệt gió heo may
Cánh bườn trắng ngày xưa...
về bến lạ !
Trời không mưa
mà nghe lòng lạnh giá
Xin đừng vương,
cho hồn bớt phong ba
người giận hờn...
người ở cuối trời xa
nghe mưa tuyết
đang rơi trên đỉnh núi
Bước chân buồn rong ruổi !
ai vùi chôn mộng ước thuở ban đầu
Giờ còn đâu !
kỷ niềm đã chìm sâu
Đừng giận nữa ...
hãy vui bên trời ấy !
Rằng ở đây ... tiếng thu buồn vẫn vậy
Vẫn mong hoài bên ấy... mãi yên vui
Vẫn mong ai kỷ niệm ấy ngủ vùi
Để quên lãng...
một người trong ký ức !


Nguyễn Thanh

GIÓ HỜN

Đừng giận nữa em
Bởi anh chỉ là màn sương mỏng
một chút gió lùa thì đã hóa hư không
Nửa đời trôi nhanh
tay vẫn trắng tay, hóa khứ nặng còng
Một lời yêu... mãi nặng lòng... khắc khoải !

Kiếp đời không mang lại
mơ ước đời thường cũng không thấy tương lai
Những ngày mai... còn hai buổi dặm dài
nắng sớm... mưa chiều... hoàng hôn rông ruổi
Đời người là ngắn ngủi
cuối con đường cũng về cát bụi thôi em !
Anh muốn nghe một lời "yêu"
dù một thoáng ngắn nhất trong lòng em
để sưởi ấm trái tim lạnh cô đơn
những đêm về trông đợi...!

Nếu em ngại lòng... xin đừng ngại
Vì tình yêu ... được thôi thúc bởi con tim
Một lời thốt ra vó ngựa khó tìm
Đừng vội nói khi con tim không mách bảo
Mặc anh lòng dong bão
Rồi tháng ngày cũng sẽ phôi phai...



Nguyên Thanh

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

THU MONG


 THU MONG

Người cũ về xưa nhặt lá vàng
Gom từng chiếc lá đợi mùa sang
Trong cơn gió nhẹ chiều thu ấy
Lá đã màu phai rớt muộn màng
Viễn vọng Trăng chờ thương tản mạn
Hoài mong Nguyệt đợi nhớ miên man
Ngà vương khóm trúc chen vòm lá
Trầm mặt sao khuya lộng bóng bàng

NGUYÊN THANH

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

DỐC TÌNH

Mưa rơi trên phố vắng
ta về chốn âm thầm
hồn ta bao trống vắng
như nỗi buồn xa xăm

Hỏi mây trời bảng lãng
người xưa còn hoài mong
hay đã về vô định
cho ta nát tan lòng

gặp nhau chi để đợi
hờn nhau chi để trông
gió xoay tròn ngọn sóng
đưa hồn ta về không

giã từ trong tuyệt vọng
tay chưa nắm bàn tay
vội buông xuôi hiện taị
tương lai còn đâu hay

Phía trước còn xa lắm
sau lưng đã mịch mù
hành trang là dĩ vãng
nặng sờn vai trăm năm

Nguyên Thanh

19/5/2014

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

NẮNG HẠ

Hai nửa hai nơi đã lạnh lùng
Bao nhiêu ước vọng một lần không
Đi trong nắng hạ mà nghe lạnh
Thắm cả vào tim tê tái lòng

Tuyết rơi nhiều quá phai màu nắng
Mây giăng kín nẻo khuất vầng trăng
Vầng thơ gãy vụng đâu còn nữa

Biệt khúc thơ tình theo gió băng