Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

GIÓ HỜN

Đừng giận nữa em
Bởi anh chỉ là màn sương mỏng
một chút gió lùa thì đã hóa hư không
Nửa đời trôi nhanh
tay vẫn trắng tay, hóa khứ nặng còng
Một lời yêu... mãi nặng lòng... khắc khoải !

Kiếp đời không mang lại
mơ ước đời thường cũng không thấy tương lai
Những ngày mai... còn hai buổi dặm dài
nắng sớm... mưa chiều... hoàng hôn rông ruổi
Đời người là ngắn ngủi
cuối con đường cũng về cát bụi thôi em !
Anh muốn nghe một lời "yêu"
dù một thoáng ngắn nhất trong lòng em
để sưởi ấm trái tim lạnh cô đơn
những đêm về trông đợi...!

Nếu em ngại lòng... xin đừng ngại
Vì tình yêu ... được thôi thúc bởi con tim
Một lời thốt ra vó ngựa khó tìm
Đừng vội nói khi con tim không mách bảo
Mặc anh lòng dong bão
Rồi tháng ngày cũng sẽ phôi phai...



Nguyên Thanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét