ĐÓN CÁNH BƯỜM XA
TRỞ LẠI ĐƯỜNG THƠ
Ta trở lại người xưa nào đâu thấy
Chỉ khẽ khàng rơi vội chiếc lá Thu
Sương rơi vào khoảng trống cõi mây mù
Cho giá rét hồn côi buồn lạnh lẽo
Ta trở lại con đường thơ mấy nẻo
Mà chông chênh con phố nhỏ buồn tênh
Ta trở về Thu sướt mướt bên thềm
Mưa nặng hạt ... Ôi nhói lòng lữ thứ
Vần thơ hoang có còn ai lưu giữ
Chút âm thừa đàn trổi giọng khô khan
Có ai còn ghép vỡ ánh Trăng tàn
Cất vào đáy sông ngàn lời sóng dỗi
KHÚC NIỆM TỪ
27/8/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét