Có một người trọn đời bên chiếc bóng
Của một người con gái để chờ mong
Nhưng rằng người ấy vẫn không
Ngàn năm sóng vỗ người không hẹn thề
Có một người đem lòng yêu ngây dại
Để từng đêm thao thức ngóng chờ ai
Thu về đón gió heo mây
Đông về nhìn thấy tuyết bay cuối trời!
Đêm nay đợi bóng vầng trăng thức
Trăng bảo rằng Trăng bận về nơi
Người ngồi khoảng vắng chơi vơi
Vần thơ viết vội cố vơi nỗi niềm!
Ngọc Duy Thanh
19/3/2013
RU EM NGỦ NGOAN
Đêm này anh hát ru em
Em ngủ ngon giấc mộng êm bên đời
Tình anh là tiếng ru hời
Hát ru người ngọc trọn lời yêu thương
Ngủ ngoan em giấc mộng thường
Mưa ngâu nối nhịp cầu thương hai mình
Em cười trong nắng xinh xinh
Môi em đỏ thắm cho tình anh mong
Anh trao em đóa hoa hồng
Màu hoa chứa cả tình nồng của anh
Ngủ đi em giấc mộng lành
Nhìn em đang ngủ anh thương ngập lòng…
…
Ngọc Duy Thanh
23/3/2013
Em ngủ ngoan … anh trở về đời thật
Vàng nắng hạ về bên gốc vườn cây
Gió nhẹ nhàn cho lá hát trên cây
Ru nổi nhớ gửi mây về xứ lạ…
NIỀM RIÊNG
Em còn đi học chưa tan lớp
Anh đã phong trần trong gió sương
Vô tư em bước trên đường sáng
Anh đã dấn thân… đã dặm đường
Tuổi em hai mốt vầng trăng mộng
Anh quá ba mươi ngã bóng dài
Trên vai đã bám màu sương gió
Trong lòng đã có gió heo may
Hồn em trong trắng lòng xanh biếc
Anh hoài sầu mộng nỗi niềm riêng
Biết em có chút gì… lưu luyến?
Anh vẫn chạnh lòng một chút duyên!
Ngọc Duy Thanh
Em còn đi học chưa tan lớp
Anh đã phong trần trong gió sương
Vô tư em bước trên đường sáng
Anh đã dấn thân… đã dặm đường
Tuổi em hai mốt vầng trăng mộng
Anh quá ba mươi ngã bóng dài
Trên vai đã bám màu sương gió
Trong lòng đã có gió heo may
Hồn em trong trắng lòng xanh biếc
Anh hoài sầu mộng nỗi niềm riêng
Biết em có chút gì… lưu luyến?
Anh vẫn chạnh lòng một chút duyên!
Ngọc Duy Thanh