Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

THU QUA




THU QUA


Thu đã hết hình như Thu đã chết
Chiếc lá vàng lạc gió giữa cô đơn
Còn chập chờn cho lá úa nhiều hơn
Vèo một thoáng rơi mau và tắt lịm

Mùa thu ơi mây ngỡ ngàng giăng tím
Tình thu xưa mưa chiều ấy mất rồi
Cuộc tình nào còn thao thức đơn côi
Để rồi buồn luôn tìm đến... tơi bời

Thời gian ơi năm năm nào ái thấu
Nhiều đêm khuya âm thầm gôm lá sầu
Ai nào ngờ mùa thu đã qua mau
Cho tình này vì đâu mãi chìm sâu

Chiều nay đây cõi vô hồn như đá
Hồn trôi bay trên ngọn sóng biển già
Ôi mơ màng nghe gió hú phong ba
Nghe sóng cuồn cuộn dâng trong hồn ta


Nguyên Thanh
26/11/2014


Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

LẶNG LẼ THU BUỒN


LẶNG LẺ THU BUỒN

Thời gian trôi nhanh quá
Lặng lẻ và vô tình
Bỏ sau lưng tất cả
Giọt buồn xưa long lanh
Trời vào thu trong xanh
Nắng soi hồn nguyệt thủy
Lời người muốn quên đi
Nghe khô cằn sỏi đá
Ta đi trong nắng hạ
Mỗi bước đi càng xa
Tương lai là xa lạ
Phía sau biết nhạt nhòa ?
Tình đời hoài mong đợi
Ước mơ còn rong chơi
Rồi chơi vơi một tối
Sáng nay đã xa rồi
Gió vô tình thổi lạnh
Dáng người xưa trong tranh
Nhớ ai hồn thơ chạnh
Mong em vui - an lành
Bốn năm sao ngắn ngủi
Bốn năm bao buồn vui
Tình quay đi tức tửi
Thôi cũng đành buông xuôi
Ta nghe lòng sóng dậy
Biết xa rồi từ đây
Hãy xem là kỷ niệm
Là hành trang kiếp này
Mai về trong trời muộn
Mai về khi hoàng hôn
Vết xe bon dốc nhớ
Hạ qua... thu hững hờ
Nắng hờn vai áo mỏng
Mưa đọng dấu rêu phong
Gió sầu trăng ngã bóng
Vẫn giấu kín trong lòng
Từ đây và trăm năm
Hồn ta chìm xa xăm
Ai về ngang lối cũ
Hạ trôi qua âm thầm !

Nguyên Thanh

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

ƯỚC AO





ƯỚC AO

Người ở lầu son ta cuối non
Trăng khuya còn rọi lối thu mòn
Đêm nay gió lạnh lùa man mát
Chạnh lòng nghe đọng giọt sương son

Người bên nhung lụa trong điện ngọc
Ta người thổi sáo ở đầu sông
Tiếng ngân trầm bỏng như say mộng
Mong dòng sáo lọng quyện vào trong

Người ơi sương đã rơi thắm áo
Dần khuya trăng đã lặn sau rào
Bao giờ người ngọc bên cửa sổ
Để hồn ta thỏa mộng ước ao


Nguyên Thanh
19/11/2014

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

CHẠNH NỖI CHỜ MONG



CHẠNH NỖI CHỜ MONG

Trời cuối thu mây còn giăng màn tím
Trăng mơ buồn ẩn khuất vòm trời đêm
Tiếng thu rơi lác đác vọng  bên thềm
Mưa thu đọng giọt mềm bên hiên lạnh

Một vì sao mơ hồ phương trời rộng
Bóng nhạn chiều trôi mãi về bên sông
Gió buốt lòng chạnh nỗi nhớ chờ mong
Nắng rám lại tơ vàng vương mong mỏi

Bước đăng trình dặm đường ngày rong ruổi
Trễ tràng đêm le lói nến tà dương
Đôi vai quằng lem luốt bụi mưa chen
Ta khêu mãi nến sầu mong đợi

Nguyên Thanh
11/11/2014

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

TIẾNG MƯA ĐÊM









TIẾNG MƯA ĐÊM

Anh thao thức từng đêm
Tự hỏi vì sao
vẫn hoài chông chênh phía trước
đời thênh thang
đường vẫn hẹp lối về
đêm chạnh nhớ... hồn sâu lắng lê thê
Em như thật gần... nhưng xa với vợi
Anh mong đợi !
chỉ thấy mây trời gió lạnh lùa sang
phút chốc nghe ngỡ ngàng xa vắng
ai xui chi khoảnh khắc
để con tim thôi thúc thành lời
để bây giờ còn cách trở đôi nơi
Tuyết nơi em rơi rơi
              anh ở đây nắng hong bụi cát
bóng em như mờ nhạt
trong làn sương mỏng phía trời xa
cuộc đời luôn tất bật
khi nhận ra nhau thì... chắc ngỡ ngàng!
Mai em về nhớ thuở ấy mùa sang
Gạt nước xua mưa nhớ về dĩ vãng
Mai em về nếu ngang qua xóm vắng

Phút niệm buồn cho một thuở tình chung

Nguyên Thanh
15/11/2014

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA



GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA

Hơi sương xuống thấp trắng cành dôi
Gió thổi lùa qua lạnh nhánh cồi
Cánh lá vàng rơi buồn dáng nguyệt
Nhành hoa tím rũ dỗi gốc cồi
Mưa phùn lất phất bên trời lẻ
Biển biếc lặng lờ cạnh bờ côi
Tháng đợi bao Thu mong gặp gỡ
Năm chờ mấy Hạ mộng tròn đôi

NGUYÊN THANH
11/11/2014



GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA

Trời cuối thu mây còn giăng tím
Trăng buồn buồn ẩn khuất trong đêm
Tiếng thu còn vọng bên rèm
Mưa thu còn đọng giọt mềm bên hiên

Một vầng trăng mờ trong trời rộng
Mây vẫn trôi về mãi bên sông
Gió đông thổi lạnh về đồng
Ta đi trong bóng hoàng hôn giữa đời

Nguyên Thanh

11/11/2014